“Hôm nay tôi qua cho bà ấy một bó rau, tại sao nhìn biểu cảm của bà ấy không được tự nhiên? Giống như muốn đuổi tôi ra ngoài ngay lập tức, tôi đâu phải nam!”
Ông Triệu rót một gáo nước lạnh vào trong chậu, ông ấy nhặt một nắm lên rửa từ đầu đến cổ.
“Người ta vốn không thích đông đúc, bà cứ lại gần nhà người ta làm gì? Bà ấy sống một mình nhiều năm như vậy, có chuyện gì giúp đỡ lẫn nhau là được.”
Mà bà con xa không bằng láng giềng gần, bà cụ này không thích gặp ai là không gặp.
Dù sao đến giờ vẫn sống một mình, cứ sống thoải mái thì sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây