Thỉnh thoảng có một trận gió mắt thổi mái tóc ngắn của cô, Thẩm Lê điều chỉnh tư thế của mình, nhắm chuẩn quân địch.
Cô đã bước vào trong phạm vi nhắm bắn tốt nhất, chỉ cần bên trong đó biến động nhỏ, cô lập tức có thể ra tay.
“Đoàng…”
Thẩm Lê còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, trong viện bảo tàng đã truyền đến tiếng vang.
Là tiếng súng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây