Thẩm Lê vừa nói vừa móc ra một đơn thuốc đã viết xong trước đó, giao cho ông cụ Tào.
“Sau này mỗi ngày ngài đều phải uống thuốc theo đơn thuốc của cháu, làm việc nghỉ ngơi điều độ, nếu không việc chữa trị lúc trước của ngài đều uổng phí, chắc hẳn bạn không muốn phải thực hiện lại quá trình điều trị trước đó phải không?”
Ông cụ Tào lập tức kiềm chế, cười ha hả gật đầu: “Được được được, nghe lời cô nhóc Tiểu Lê!”
Ông cụ Khương ở bên cạnh không chê chuyện lớn hừ cười: “Ông đang lừa cháu gái lớn của tôi chứ gì, tôi không tin ông có thể nhịn được! Ông có thể không thức đêm? Xùy!”
Ông lão Tào lập tức ném tới một ánh mắt ‘ông ngậm miệng’.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây