Thẩm Lê mơ màng mở cửa phòng ra, đi xuống theo bản năng.
Cô ngồi ở trước bàn, húp từng miếng cháo.
Khương Thư Lan nhìn con gái một chút, lo âu bỏ bát xuống: “Bé cưng, hình như mẹ thấy con hôm nay có gì đó là lạ, mất hồn mất vía, gặp phải chuyện gì sao?”
Thẩm Lê do dự ngẩng đầu, muốn nói lại thôi.
Việc này cô thật sự có thể nói với mẹ sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây