Cho đến khi Chiến Cảnh Hoài gọi tên cô nhiều lần, Thẩm Lê mới chợt tỉnh táo.
Vừa giương mắt lên, lại sững sờ một chút.
Trong mắt của Chiến Cảnh Hoài cô vẫn luôn là người điềm tĩnh, vẻ mặt trông như hoảng loạn như vậy.
Thẩm Lê vội vàng đáp: “Chiến đại ca, em không sao, chỉ là chợt nhớ đến một chút chuyện, có chút phân tâm.”
Anh xác định lại với cô: “Thật sự không sao? Anh có thể đưa em trở về bệnh viện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây