Hai mẹ con không cần suy nghĩ cũng có thể đoán được đây là ý của ông cụ Chiến.
Nghĩ đến những tai nạn trước đó, Khương Thư Lan tự nhiên đặt con gái lên hàng đầu, gật đầu: “Cũng tốt, có Cảnh Hoài đi cùng cũng sẽ an toàn hơn.”
“Vậy đi, Bảo Nhi, để Chiến đại ca con đưa con đến phòng thi, đúng lúc mẹ ở nhà chuẩn bị bữa trưa, đợi lúc con về ăn, thế nào? Như vậy mẹ cũng không phải lo lắng không có thời gian làm cơm trưa nữa.”
Khương Thư Lan càng nghĩ càng cảm thấy đây là chuyện tốt, một công đôi việc.
Vốn bà ấy còn đang lo lắng buổi trưa đón con gái, không có thời gian nấu ăn mà ăn bên ngoài thì không yên tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây