Khi Chiến Cảnh Hoài đẩy cửa vào, cảnh tượng nhìn thấy là Chiến Ngạn Khanh đang mượn sự trợ giúp của thanh sắt và sức mạnh của cánh tay, thở hổn hển mà kéo phần thân trên của mình lên khỏi giường bệnh.
“Ba, ba đừng quá nóng vội.”
Chiến Cảnh Hoài đặt lưng ông ta tựa lên gối ở đầu giường, lộ ra vẻ không tán thành.
Chiến Ngạn Khanh hơi đổ mồ hôi, cười yếu ớt.
Chiến Cảnh Hoài đóng cửa sổ lại, giúp ông ta cởi cúc ở cổ áo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây