Khi họ nghe nói có thể làm giảm sự lãng phí tài nguyên quốc gia, mọi người đều sôi nổi hưởng ứng.
Chỉ có Phan Khiết đứng trong góc, cầm tấm danh thiếp nhìn một lúc lâu, bĩu môi.
“Cái gì mà cống hiến cho đất nước, nói còn hãy hơn hát…”
Bà ta vốn không để trong lòng, nhét danh thiếp vào túi.
Bước ra khỏi con hẻm râm mát, ánh mặt trời thiêu đốt giống như một xô nước nóng, đầu bà ta gục xuống, da đầu đau nhức vì nắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây