Tuân theo nguyên tắc không mất của quần chúng một cái kim sợi chỉ, đội quân cho dù miệng khô không khốc cũng không có ai dừng lại làm chậm tiến độ.
Chiến Cảnh Hoài quay người lại: “Tất cả mọi người, trên người có tiền thì lấy tiền đổi lấy đồ mà người dân đưa cho, không được lấy nhiều hơn!”
Cho dù là một bát nước cũng là tấm lòng của người dân, bọn họ vượt hàng ngàn dặm đến, không được phụ lòng.
Mọi người không chịu nhận tiền, nhất quyết nhét đồ lên người binh lính, Thẩm Lê nhìn mà trong lòng cảm thấy khó chịu.
Chiến Cảnh Hoài nhanh chóng tập trung vào việc gỡ mìn, Thẩm Lê luôn cảm thấy lo sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây