“Tao lại còn mong đợi mày có thể thành một văn hào lớn, cho tao được nở mày nở mặt, kết quả là bài viết khó khăn lắm mới được đăng lên lại là đi ăn trộm, thanh cao cái gì!”
345 nhiều lần bị chạm vào nỗi đau, một câu cũng không nói ra được, chỉ có thể nén cơn giận xách phích nước nóng và trốn tới phòng đun nước sôi một lúc.
Cô ta bình thường mười ngón tay không chạm vào nước xuân, chỉ làm một chút việc nhỏ nhặt thôi mà cánh tay và bàn tay cũng đau đến không còn cảm giác.
Nhưng cho dù như vậy cũng không thể thoát khỏi sự sai bảo của Thẩm Vĩnh Đức.
“Gọt cho tao quả táo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây