“An Như ở trường đã ngất đi rồi, thế mà nhà trường vẫn còn không nể nang gì mà đuổi học con bé, bà hiệu trưởng này quá là vô lý.”
Đầu của Thầm Vĩnh Đức vô cùng đau, trên đường không biết là phải ho bao nhiêu lần.
“Bà im mồm đi! Nó như thế này là do bà chiều quá mà ra đấy.”
Thẩm Vĩnh Đức suốt quãng đường không nói một lời, Phan Khiết bỗng nhiên không biết thế nào mà lại chạm vào miệng súng của ông ta, bị dọa cho sợ chết khiếp.
Bà ta đầu tiên là ngạc nhiên, nước mắt nói rơi là rơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây