Thẩm An Nhu vừa nghe liền không muốn đưa tiền, hỏi: “Là ai đánh ba vậy?”
Ai đánh thì đi tìm người đó, chứ tìm mẹ cô ta làm gì?
“Còn có thể là ai!” Thẩm Vĩnh Đức trợn trắng mắt: “Còn không phải là đôi mẹ con không biết xấu hổ kia sao!”
Thẩm An Nhu lập tức thay đổi sắc mắt, một đôi mắt toát ra vẻ đau lòng lẫn tức giận, nhớ tới lời Phan Khiết nói qua lúc nãy, bất động thanh sắc.
“Ba, nếu bọn họ đã vô tình vô nghĩa như vậy, ba cần gì phải lưu luyến tình cảm với họ nữa, cuộc sống của hai ba con chúng ta cũng cần có người chăm sóc mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây