Chiến Cảnh Hoài khẽ nhướng mày: “Lần trước, cháu cũng từng thấy qua thủ pháp băng bó của cô ấy, đúng thật là rất chuyên nghiệp.”
Ông cụ Chiến vừa lòng gật gật đầu: “Ông cho rằng lần trước mắt cháu chỉ biết nhìn thẳng, không chú ý tới, không nghĩ tới thằng nhóc như con vẫn có một chút ánh mắt đó.”
“Đúng vậy, từ lần trước cô nhóc này băng bó chữa trị cho cháu, ông cũng đã cảm thấy thủ pháp này cũng không phải là nghiệp dư.”
Ông cụ Chiến cười hắc hắc: “Xem ra cô nhóc này, vẫn là một cái bảo tàng đó! Cháu phải trân trọng cho tốt!”
Chiến Cảnh Hoài có chút bất đắc dĩ mà rũ mắt, không nói gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây