Thẩm Lê cười cười: “Đều là do thầy của con truyền xuống, nghĩ tới ông đã lớn tuổi, có thể cho ông để phòng trường hợp khẩn cấp, chỉ là một chút tấm lòng, nếu dùng hết rồi thì cứ việc nói cho cháu, cháu làm thêm cho ông.”
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, ông cụ Chiến cũng rõ ràng thả lỏng hơn rất nhiều.
Lúc này Thẩm Lê mới thật cẩn thận hỏi: “Ông nội Chiến, ông gặp phải chuyện gì rồi phải không? Cháu có thể giúp được gì cho ông sao?”
Ông cụ Chiến nhìn ra được cô gái nhỏ này đang quan tâm tới chính mình nhưng lại không dám vượt rào mà hỏi nhiều.
Ông cụ Chiến cầm lấy thuốc mà con gái nhỏ đưa cho mình, nhìn thấy sự quan tâm của cô, thì nhịn không được than thở một tiếng ở trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây