Chiến Dật Hiên cười, vẫn không quên rù rì những lời này.
Thẩm An Nhu cắn đôi môi, vô lực nắm lấy cổ áo của mình, không ngừng nghiêng về phía Chiến Dật Hiên.
Cô ta giải thích: “Em không biết gì cả, mấy người, mấy người đang làm gì đó?”
Thần sắc của cô ta rất hoang mang, dường như mình là một đóa hoa sen trắng thuần khiết.
Mọi người khinh thường cô ta: “Tôi, mé nó, không biết liêm sỉ, cô gái như này, sau này nhà ai dám cưới?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây