Chiến Cảnh Hoài vừa hơi bình ổn lại tâm trạng, cúi đầu liền nhìn thấy khóe môi người trong lòng chậm rãi chảy xuống một giọt máu đỏ tươi.
Đôi mắt anh tối sầm, anh lập tức đưa một tay ra nhéo mạnh vào má cô, khiến miệng cô chu lên như một con cá nhỏ.
Chiến Cảnh Hoài cau mày, giọng nói lại rất ôn hòa: “Ngoan nào, đừng cắn nữa.”
Thẩm Lê không nhịn được khẽ ngâm một tiếng.
Đôi tay tạm thời bị dục vọng điều khiển đã mất kiểm soát, không tự chủ mà đặt lên cổ anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây