Bằng mắt thường có thể thấy Thẩm An Nhu càng ngày càng hoảng sợ: "Chị... Chị không được nói bừa! Em chưa làm cái gì cả!"
Cô ta vừa nói vừa lui về phía sau, trong lòng cực kỳ sợ hãi, muốn mặc kệ tất cả, xoay người muốn chạy.
Thẩm Lê hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng sải bước về phía trước, nhặt lấy chiếc khăn được tẩm thuốc mà Lư Dương làm rơi trên mặt đất, vò nát thành hình tròn.
Nhanh ném vào gáy Thẩm Nhu——
"Á!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây