Chiến Dật Hiên nghẹn một chút, con ngươi xoay chuyển, thay đổi phương thức khác.
"Thật ra mẹ anh ở chung lâu cũng không tệ lắm, chỉ cần em đối xử tốt với bà ấy, chăm sóc bà ấy thật tốt, luôn đặt mình vào hoàn cảnh của người khác thì bà ấy cũng sẽ chấp nhận ý tốt của em thôi."
"Ngược lại bậc bề trên như bà họ nội Cố Ngôn Thu của anh, luôn quen thói vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, lại chán ghét ép hôn, bà ấy nhất định sẽ không thích em, so sánh lên, vẫn là mẹ anh dễ ở chung hơn đôi chút."
Thẩm Lê vô cùng khinh thường xoay người, mặc kệ những lời nói vô nghĩa đó, quay đầu bước tiếp.
Chiến Dật Hiên lại vô cùng bám dính, giống như ruồi bọ không ngừng vo ve.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây