Tầm mắt sau lưng tựa hồ lại nhiều hơn, từng ánh mắt giống như là kim đâm vào da, làm da thịt cô ta vô cùng đau đớn.
Tuyệt đối không được!
Thẩm An Nhu giống như muốn bắt lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng: “Dù sao thì ba cũng đã nuôi dưỡng chị nhiều năm như vậy rồi, chị nể tình hôm nay ông ấy vui vẻ như vậy, nếu như chị vạch trần em trước mặt mọi người, vậy thì mặt mũi của ba để đâu?”
Tầm mắt Thẩm Lê dừng lại, sau đó rơi xuống trên người Khương Thư Lan.
Thẩm An Nhu quay đầu nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây