Thấy trời đã đến buổi trưa rồi, và hai chân của Chiến Dật Hiên đang đứng dưới gốc cây cũng không còn cảm giác nữa.
"Dật Hiên thiếu gia, thời gian đã đến rồi, cậu có thể nghỉ ngơi rồi."
Quản gia Vương mỉm cười bước tới ân cần mà nhắc nhở.
Chiến Dật Hiên luôn đứng trong tư thế quân sự, và giọng nói của anh ta cũng không rõ ràng: "Lê Lê, hình như anh có chút không thể cử động được rồi, em có thể tới giúp anh một tay được không?"
Sau khi anh ta nói xong, thì Ông cụ nhà họ Chiến liền nhìn anh ta một cách khó hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây