Năm đó Cố Thanh Lệ luôn biết khả năng định hướng của cô bé tốt, nhưng cũng là sau khi cứu sống bà chủ quán mì, mới ý thức được tài năng của cô bé trong việc nhận biết phương hướng và tuyến đường thực sự hiếm có, sau này mới lên bục chủ tịch diễn thuyết.
Hứa Nham không hứng thú với việc phát biểu dưới cờ, nhưng lại nghe Chu Gia Vinh tiếp tục nói: “Có lẽ thầy Cao cũng có thể đồng ý cho cậu đi thực tập, học tập, giống như tớ, Hà San Yến, Tần Thiêm, Phạm Cao Khiêm, Tiền Tăng Tăng,...”
Danh sách liệt kê ra gần như chiếm một nửa lớp 10a10, Chu Gia Vinh càng nói càng kích động: lớp 10a10 lại có nhiều bạn học phát hiện ra những sở trường có phần ít người biết đến của riêng mình! Cao Tùng Nhiên không những không cảm thấy những điều này làm bọn họ lỡ dở việc học, mà còn khuyến khích bọn họ phát huy những sở trường không nằm trong phạm vi cộng điểm cho học sinh thi đại học.
Hứa Nham đột nhiên nhớ lại cảnh tượng trước khi kết thúc học kỳ, Cao Tùng Nhiên đặc biệt gọi cậu ra khỏi lớp, bảo cậu đứng tư thế Gà vàng đứng một chân để học thuộc từ vựng, lại dặn dò cậu phải tập thể dục nhiều hơn.
Khác với nhiều học sinh năng khiếu chỉ học sở trường để thi cử dễ dàng hơn, hai học sinh năng khiếu mỹ thuật của lớp 10a10, Trịnh Tử Diệp và Hứa Nham đều là những người hiếm hoi thực sự thích vẽ. Hứa Nham không chỉ thích vẽ, mà cả những thứ liên quan đến mỹ thuật như khắc gỗ, điêu khắc cũng thu hút sự hứng thú của cậu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây