Trói Buộc Hệ Thống Chủ Nhiệm Lớp, Tôi Bị Ép Làm Thêm Giờ

Chương 31:

Chương Trước Chương Tiếp

Đến gần, Cao Tùng Nhiên nhìn rõ, hai mắt Tần Thiêm đầy tơ máu, hai bọng mắt đều sưng húp.

Hành động tự lừa dối mình vừa rồi, chỉ lau khô nước mắt, hoàn toàn không giấu được dấu vết khóc lóc.

“Chờ một chút.” Đợi Tần Thiêm đi đến trước mặt mình, Cao Tùng Nhiên chặn cô bé lại, lấy từ trong túi quần ra một gói giấy, “Mắt đỏ hết rồi, đi rửa bằng nước lạnh đi.”

Giọng nói của Cao Tùng Nhiên hiền hòa, không nghe ra chút ghét bỏ nào, chỉ có ân cần. Tần Thiêm cũng không nói nhiều, chỉ ngơ ngác gật đầu, cũng không đi vào lớp nữa.

Tần Thiêm nhận lấy khăn giấy, hít hít mũi, đột nhiên, lại khóc òa lên.

Lúc này, thầy Thiệu - tổ trưởng tổ bộ môn đang đi tuần tra buổi tự học tối, vừa hay đi ngang qua.

Ngạc nhiên trước bầu không khí yên tĩnh bất thường của lớp 10A10, tổ trưởng tổ bộ môn nhìn thấy Cao Tùng Nhiên trong bóng tối ở cửa sau, đang định giơ ngón tay cái về phía Cao Tùng Nhiên, thì thấy bên cạnh anh còn có một nữ sinh đang khóc mếu máo.

Tổ trưởng tổ bộ môn cảnh giác. Tiễn bao nhiêu khóa học sinh rồi, giáo viên nào mà không biết, cấp ba chính là cái tuổi thanh xuân bồng bột? Một người gọi điện thoại xong khóc thảm như vậy, phần lớn là bị mấy thằng nhóc bên kia đầu dây phụ bạc rồi.

Haizz, mấy đứa nhỏ yêu đương sớm trái quy định này, nhất định phải xử lý nghiêm khắc!

Thầy ấy không quen Tần Thiêm, nhưng âm thầm đưa ra kết luận, giọng điệu tự nhiên cũng trở nên nghiêm khắc, hỏi: “Sao thế? Khóc như mất hồn vậy?”

Cao Tùng Nhiên cũng không biết Tần Thiêm vì sao mà khóc, nhưng anh cảm thấy câu hỏi lạnh lùng như băng của tổ trưởng tổ bộ môn, không khiến người ta thoải mái.

Mấy đứa trẻ mười mấy tuổi khóc đến mức này, hàng rào tâm lý vốn đã rất mong manh rồi, lúc này thứ cần nhất không phải là sự truy hỏi đến cùng hay trách móc từ người lớn.

Học sinh khóc, giáo viên chủ nhiệm phải tìm hiểu tình hình, nhưng không phải bây giờ.

Bây giờ, cô bé này cần không gian riêng và sự hỗ trợ về mặt tình cảm.

Thấy Tần Thiêm vẫn nức nở không thôi, Cao Tùng Nhiên bịa ra một lý do, muốn qua mặt thầy Thiệu: “Kiến thức các môn học ở cấp ba đột nhiên tăng lên, áp lực học tập của em ấy cũng hơi lớn. Em ấy tâm sự với gia đình, nhưng bọn họ lại không hiểu, chỉ còn cách tự mình giải tỏa thôi. Thầy Thiệu, không sao đâu ạ.”

Mặc dù áp lực học tập chắc chắn không phải là nguyên nhân chính khiến Tần Thiêm rơi lệ, nhưng Cao Tùng Nhiên đã tìm hiểu qua tình hình của cả lớp, Tần Thiêm hồi cấp hai là học sinh giỏi, vào được trường chuyên cấp ba, nhưng chỉ xếp hạng trung bình của khối, trong lòng có sự hụt hẫng, cũng là chuyện thường tình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 34%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)