Trói Buộc Hệ Thống Chủ Nhiệm Lớp, Tôi Bị Ép Làm Thêm Giờ

Chương 28:

Chương Trước Chương Tiếp

Chúng biết được cậu học sinh đánh chúng bầm dập mặt mày là học sinh mới của trường Tam Trung, liền vu oan giá họa, ngày đầu tiên khai giảng, đã báo với trường Tam Trung, nói mười ngày trước chúng đi dạo trên đường, bị Lư Hạo vô duyên vô cớ đánh cho một trận.

Nơi xảy ra sự việc không có camera giám sát, bọn côn đồ cũng không bị thương tích gì nghiêm trọng, trường Tam Trung chắc chắn sẽ tin.

Thầy Hoàng Nguy hỏi Lư Hạo vài câu đơn giản, nhưng đã lộ ra sự không tin tưởng đối với Lư Hạo.

Thấy vậy, Lư Hạo không định để thầy Hoàng biết quá nhiều, chỉ nói dối là mình gặp hai tên lưu manh say rượu trên đường, đấm cho hai phát rồi đuổi đi.

Bọn lưu manh đó đuối lý trước, còn vu oan ngược lại?! Lư Hạo ghi hận hai người này trong lòng.

Ngày thứ ba sau khai giảng, cậu xin nghỉ tiết tự học buổi tối, đến trước cổng trường dạy nghề, vừa hay gặp hai tên côn đồ đó ở một quán ăn vỉa hè gần đó. Rượu vào lời ra, hai tên đó nhớ ăn không nhớ đánh, thấy Lư Hạo, lại bắt đầu chửi bới om sòm.

Lư Hạo đâu thể chịu được, cho hai tên đó một trận nữa. Lần này vẫn khéo léo giữ chừng mực, không gây thương tích gì, chỉ có nội thương.

Bọn côn đồ báo cảnh sát, mà quán ăn vỉa hè thì có camera giám sát. Camera giám sát không thấy bất kỳ nguyên nhân nào, chỉ thấy Lư Hạo lảng vảng gần đó, thấy bọn côn đồ liền xông vào cãi nhau, rồi dẫn đến ẩu đả.

Do Lư Hạo chưa đủ 16 tuổi, cảnh sát giao việc này cho nhà trường xử lý.

“Đây là lần đầu tiên bị ghi sổ, thầy Hoàng còn mắng em một trận.” Nói đến đây, Lư Hạo có chút ấm ức.

Cao Tùng Nhiên nói: “Đã bị ghi sổ rồi, lần thứ hai là chuyện gì?”

“Lần thứ hai không phải tại em! Thứ hai tuần trước tan học, em với Tào Nghị đi quán ne…à không đi ăn chơi bên ngoài trường... Xui xẻo lại gặp chúng. Lần này, chúng có bốn người, thấy em với Tào Nghị có hai người, liền chủ động đến gây sự. Tào Nghị không biết chuyện gì, em bảo nó đi trước, sau đó —— thầy Cao, thầy đoán xem?” Lúc này Lư Hạo lại còn bày đặt úp mở.

Chữ “nét” suýt chút nữa thốt ra lại bị nuốt ngược vào, Cao Tùng Nhiên nghe thấy buồn cười, thuận theo cậu tung hứng: “Tôi đoán —— em một mình chống bốn, quadra kill (giết bốn)?”

Mình suýt chút nữa lỡ lời, thầy Tiểu Cao không những không tức giận, còn thuận theo mình? Ông thầy này được đấy!

Lư Hạo vui vẻ hẳn lên, “hì hì” cười hai tiếng: “... Sau đó em bị ghi sổ lần thứ hai.”

Cao Tùng Nhiên dở khóc dở cười, đột nhiên lúc này trong đầu nhận được thông báo của hệ thống.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)