Trói Buộc Hệ Thống Chủ Nhiệm Lớp, Tôi Bị Ép Làm Thêm Giờ

Chương 27:

Chương Trước Chương Tiếp

Mẹ Tiểu Bình sau khi kết hôn thì không đi làm nữa, không có thu nhập, không có quyền nuôi con.

Ba Tiểu Bình mừng rỡ không phải nuôi con, đỡ cho vợ mới cả ngày cằn nhằn.

Nhà Lư Hạo ít nhất không thiếu ăn thiếu mặc. Ba mẹ Tiểu Bình thì khác, ngay cả tiền cấp dưỡng theo luật định cũng dây dưa không chịu trả, dì Trương còn phải tự bỏ tiền ra.

Trước đó bà ngoại Lư Hạo còn lo lắng: “Tiểu Trương, nghe chị khuyên, chuyện này vẫn nên nói với ba đứa bé một tiếng. Nhà các em không có đàn ông, nhỡ đâu bọn lưu manh thật sự tìm đến, chân em lại không tốt, mấy đứa mười sáu mười bảy tuổi đó ra tay không biết nặng nhẹ, phạm tội còn được giảm án nữa...”

Nghe được cảnh ngộ của Tiểu Bình, Lư Hạo cảm thấy đồng bệnh tương liên, đề nghị: “Cả ngày cháu đi lang thang khắp nơi, rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi. Tiểu Bình, em học thêm mấy giờ tan học, anh bảo vệ em!”

Dì Trương ban đầu còn từ chối, nói Lư Hạo cũng vẫn còn là trẻ con, không muốn cậu bị cuốn vào.

Nhưng Lư Hạo đã nhiệt huyết sôi trào, trong mắt như muốn bốc lửa.

Thấy không từ chối không được, dì Trương mới cảm ơn rối rít, nói rõ thời gian cụ thể.

Bọn côn đồ nhanh chóng phát hiện, đàn em “người nhà” mà chúng coi trọng, không chỉ không nói thật trong lúc hỏi chuyện ban đầu, mà còn quen biết con bé mục tiêu từ trước, cảnh giác theo dõi chúng bên cạnh em ấy.

Logic của đám lưu manh này thật kỳ lạ, Lư Hạo rõ ràng chưa từng hứa hẹn gì với chúng, chúng lại cảm thấy mình bị phản bội.

Rất nhanh, Lư Hạo bị chúng tìm đến tận cửa.

“Chúng nó nói, là vì tin tưởng em nên mới nhờ em giúp chúng để ý Tiểu Bình, em lại phụ lòng chúng. Mẹ kiếp, đúng là vô lý!”

Nói đến chỗ kích động, Lư Hạo văng tục, đột nhiên nhớ ra trước mặt là giáo viên chủ nhiệm, có chút ngại ngùng che miệng lại, tiếp tục nói: “Vừa lên đã muốn đánh em, nhưng bị em đấm cho hai phát ngã lăn quay, chạy mất dép! Xí, mấy năm em học võ tự do hồi nhỏ đâu phải học cho vui!”

Bọn côn đồ khiêu khích không thành còn bị phản đòn, khóc cha gọi mẹ, khai ra thân phận.

Chúng đều là học sinh của một trường dạy nghề gần đó, một trong số đó thấy bạn nữ học thêm của em trai mình tan học không ai đón, trông như một đứa trẻ hiền lành nhút nhát, chắc hẳn rất dễ bắt nạt, liền đề nghị “yêu đương” với em ấy.

Bọn côn đồ hứa với Lư Hạo, sẽ không tìm Tiểu Bình gây phiền phức nữa. Cho đến khi khai giảng cấp hai, Tiểu Bình quả thật không gặp lại hai người này nữa.

Vốn tưởng dùng nắm đấm giải quyết được mọi chuyện, không ngờ, bọn côn đồ không quấy rầy Tiểu Bình nữa, mà lại nhắm vào Lư Hạo.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)