Cô cô đại hỉ, chợt, nàng lại tiếc hận. Không chỉ tiếc hận, nàng còn có chút đau lòng.
Năm đó chưởng môn rời nhà ra đi, mới không đến hai mươi tuổi, tuy là nàng đem theo một lượng lớn linh thạch và không ít pháp bảo, nhưng mà một đứa bé không đến hai mươi tuổi, một mình xông xáo bên ngoài nhiều năm như vậy, khó khăn biết bao.
Sau đó, nàng mạnh mẽ nhét Vạn Niên Linh Tủy vào trong tay của chưởng môn: “Tiểu Tuyết, ngươi nhất định phải nhận lấy, cô cô vô dụng, không thể chính tay đâm hai mẹ con đó cho ngươi nhưng cô cô nếu như có thể giúp ngươi thì chắc chắn sẽ toàn lực giúp ngươi.”
Chưởng môn nghe cô cô ân cần nói như vậy, lúc này mới nhận Vạn Niên Linh Tủy.
Trước mặt cô cô lộ ra vẻ vui mừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây