Ánh sáng từ đèn lưu ly trong vắt, hàng mi Lưu Ngọc rũ xuống tạo thành một vùng bóng mờ trên gương mặt, nàng bình tĩnh đáp:
“Hắn chết rồi.”
“Ồ? Chết vì sao?”
Thấy trong mắt Nam Cung Kính tĩnh lặng như hồ nước dâng lên vài phần ý cười khó tả, không biết vì sao, trong đầu Lưu Ngọc chợt lóe lên một ý nghĩ——
“Khoan đã, trước đây khi Vô Sắc thành còn tồn tại, con đã từng gặp Mặc Lân sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây