“Không không không, một tháng cháu cho Tiểu Liên nhiều tiền như vậy, có quầy bán quà vặt nào so được với chỗ cháu? Thím chỉ muốn…”
Thẩm Thanh Ca đánh gãy lời nói của bà ta, lạnh mặt nói, “Thím nghĩ như thế nào không quan trọng, quan trọng là Tiểu Liên nghĩ như thế nào. Nếu cửa hàng của cháu muốn điều ai đi thì điều, chẳng phải là lộn xộn hết sao? Thím nói xem?”
“Ha ha, đúng vậy. Nhưng mà Thanh Ca, Tiểu Liên chính là bạn tốt của cháu đó, cháu có thể giúp Tiểu Liên một chút không? Nó mang theo một ma ốm như thím kiếm ăn cũng không dễ dàng.”
Thẩm Thanh Ca cho Cổ Tiểu Liên một ánh mắt, lửa giận đã phun trào, “Thím, tiền lương của Tiểu Liên, đừng nói ở trong mấy cái tiệm của cháu, cho dù đặt ở trong xã hội cũng không thấp. Cô ấy rất biết làm việc cũng ưu tú, không cần cháu giúp.”
“Mẹ, mẹ đừng tìm việc cho Thanh Ca! Đi thôi!” Cổ Tiểu Liên cảm thấy mất hết mặt mũi, túm mẹ Cổ đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây