Anh dắt Thẩm Thanh Ca lên xe đạp.
Giám đốc tiệm cơm từ phía sau hét lên: “Đừng đi mà! Chúng ta thương lượng...”
Thẩm Thanh Ca ôm lấy eo Bạc Đình, “Anh Đình, anh thực sự không hề động tâm chút nào sao? Nếu em đến nhiều tiệm cơm hơn, chúng ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”
“Là sinh viên, em kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì? Đừng làm bản thân mệt mỏi, dành thời gian ra để nghỉ ngơi nhiều một chút.” Giọng điệu của Bạc Đình bộc lộ sự từ chối của anh.
Cô cảm thấy lời Bạc Đình nói có lý, nếu suốt ngày bận làm tôm thì cô sẽ không có thời gian để học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây