Ngày hôm sau, lúc Thẩm Thanh Ca cùng Triệu Tiểu Tĩnh đi ngang qua bảng thông báo liền thấy kiểm điểm của Lâm Oánh.
Vốn dĩ bảng thông báo chỉ có tấm che bằng gỗ, nhưng mấy ngày nay thế mà có người sửa chữa lại thành bảng thông báo có vách ngăn bằng kính.
Nói cách khác phơi gió, phơi nắng, dầm mưa, hay là động tác nhỏ của con người đều không thể phá hư nội dung thông báo.
“Chậc chậc, Lâm Oánh cũng thật thảm, tôi đều cảm thấy cô ta đáng thương.” Triệu Tiểu Tĩnh châm chọc nói.
“Ác giả ác báo.” Thẩm Thanh Ca nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây