Thẩm Thanh Ca cũng không biết nên nói cái gì. Lúc này, tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người Xuyên Tử.
Xuyên Tử chậm rãi nói: “Tiểu Ngư, bây giờ anh là một kẻ vô dụng, anh không thể gánh vác trách nhiệm gia đình trên vai được nữa, anh cũng không thể đi làm kiếm tiền như trước được, anh cũng không thể phục vụ em như trước được nữa.”
“Không sao đâu! Em không quan tâm!” Tiểu Ngư nghĩ thầm, nếu anh không làm được thì chẳng phải còn có mẹ anh sao?
Để mẹ anh phục vụ tôi đi!
“Được rồi, vậy ngày mai chúng ta gặp nhau ở cục dân chính.” Xuyên Tử bình tĩnh nói, trên mặt không có biểu cảm gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây