Khương Lê lúng túng, nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Mau ăn cơm đi, lát nữa không phải còn về thôn sao?”
Trên bàn ăn có mấy người ngồi, Trương Tuệ chặc lưỡi: “Thanh Ca, cô là người ở quê phải không? Bạc Đình tuy cũng ở trong thôn nhưng là có đến bảy, tám phần là người trong thành. Cô có thường xuyên vào thành không?”
Thẩm Thanh Ca cười nhẹ, không nói gì.
“Có lẽ không nhiều đúng không, mỗi ngày ở trong thôn đều phải làm ruộng để kiếm công điểm, lấy đâu ra thời gian? Cho nên, cô thật may mắn khi được kết hôn với Bạc Đình.” Giọng nói của Trương Tuệ rất nhiệt tình, nhưng lại có hàng trăm cái gai trong lời nói trực chờ xuyên chết đối thủ.
Từng câu từng chữ trong lời nói rõ ràng là nói cô không xứng đáng với Bạc Đình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây