Thấy cô xấu hổ, Bạc Đình liền nắm lấy tay cô, dẫn cô rời khỏi ga xe lửa.
“Anh không làm gì em cả? Vừa rồi em xấu hổ cái gì chứ?” Anh hỏi.
Cô nhéo cánh tay anh, nói: “Em không xấu hổ.”
“Được rồi, em không xấu hổ.”
Trở lại nhà Khương Lê.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây