Trên đường về nhà, ngồi trên chiếc xe đạp, Thẩm Thanh Ca ôm eo Bạc Đình.
Bạc Đình vẫn im lặng.
“Anh Đình, anh có phải đang lo lắng về việc Bạc Dạ tìm đến mẹ đúng không?” Cô nói ra sự lo lắng của anh.
“Ừm.”
Cô thở dài một hơi: “Em xin lỗi, nếu không phải vì em thì bọn họ sẽ không đến… Thật vất vả bệnh của mẹ mới chuyển biến tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây