Thẩm Thanh Ca mỉm cười, “Yên tâm, không cần trả tiền vốn. Tôi không phải đang rất bận sao? Hai người giúp tôi bán, bán được tính tôi ba hai người bảy.”
“Thật sao?” Lê Hoa vui vẻ vỗ tay.
“Tôi không có nói dối, lát nữa hai người tới nhà tôi đi, tôi dạy hai người làm trứng da hổ, ngày mai liền dẫn hai người đi chợ đen bán trứng.” Thẩm Thanh Ca nói.
“Cảm ơn……” Lê Hoa hai mắt đỏ hoe, cúi đầu xuống.
Hai đứa nhỏ dùng bàn tay bẩn thỉu của mình lau nước mắt cho Lê Hoa, “Mẹ, mẹ đừng khóc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây