Kiều An thầm nghĩ, người tuy bé nhưng lắm trò thật. Cô nhìn người tí hon đang chậm rãi nhai, tò mò hỏi: “Ngon không?”
Người tí hon mím môi, nở một nụ cười.
Lần đầu tiên được ăn đồ ăn của con người, mặn quá đi mất! Sao lại mặn thế này! Nhưng đây là tấm lòng của cô ấy, mình không thể để cô ấy buồn.
Người tí hon vừa ăn cánh vịt, vừa liên tục hút cạn nước trong những cánh hoa dưới chân, điên cuồng bổ sung nước cho cơ thể.
Kiều An không để ý đến hành động nhỏ của người tí hon, sau khi ăn xong phần cánh vịt của mình thì rời đi. Đến sáng hôm sau, cô mới phát hiện đất trong chậu hoa của người tí hon hơi khô, tiền vàng lộ cả ra. Cô vội lấy bình xịt tưới lên một chút nước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây