Trường Uyên búng tay: “Chúc mừng ngươi, cuối cùng cũng đã hiểu ra!” Ngân Hạnh vẫn chưa hết bàng hoàng: “Nhưng tại sao cô ấy lại lừa ta? Ta có gì đáng để cô ấy lợi dụng chứ?”
Kiều An tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi có tiền đó! Tiền của ngươi chẳng phải đều đưa cho cô ta hết rồi sao!”
Ngân Hạnh gật đầu, rồi ngơ ngác hỏi Kiều An: “Sao ngươi trông còn tức giận hơn cả ta vậy?”
Kiều An: “Ta chỉ thấy tiếc cho tiền của ngươi thôi.”
Ngân Hạnh: “... Điều làm ta đau lòng hơn lúc này chính là ta đã bị lừa bởi một câu chuyện của nghìn năm trước, thậm chí còn không hề được cải biên nữa chứ! Đây quả thực là sự sỉ nhục đối với ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây