Trường Uyên đang chơi game nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên: “Thật không đấy? Tôi cũng đi, cả tuần nay tôi chưa ăn mì rồi.”
Liêm Ngôn Thành cũng bị thuyết phục, cũng muốn tranh thủ “lợi ích” này.
Chắc hẳn không ít người cũng có suy nghĩ tương tự, chắc giờ quán mì đã gần kín chỗ rồi, Kiều An tốt bụng nhắc nhở đồng nghiệp: “Sau này cũng sẽ có trứng, mọi người không cần phải vội vàng đâu.”
“Sao cô biết?” Tiền Hải Thanh tò mò hỏi.
Kiều An: “Vì đó là điều mà tôi đã đề xuất với bà chủ Bạch.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây