Mối hận thù của cô chỉ có thể do chính cô hóa giải.
Phồn Sanh nắm lấy tay Kiều An.
Ngón tay cô lạnh ngắt, cứng đờ, không còn chút hơi ấm nào của người sống.
Anh truyền yêu lực vào cơ thể Kiều An: “Em có thể tỉnh lại nhanh như vậy là do giọt máu yêu của anh năm xưa rơi xuống Rừng Đen đã đánh thức em.
Em đã hấp thụ máu yêu, bây giờ cũng có thể hấp thụ yêu lực của anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây