Trường Uyên cũng chợt hiểu ra: “Đúng vậy.” Tên này vừa thấy họ đã bỏ chạy, phản ứng nhanh quá.
Phù Diễn Minh không nói gì nhưng cũng liếc nhìn yêu quái bóng tối.
Cái bóng nhìn chằm chằm vào cây sáo trúc trên tay Kiều An. Loại “con tin” này trong cốp xe còn rất nhiều. Hắn lấy lại bình tĩnh, thành thật nói: “Trước đây ta sợ bị bắt nên ngày nào cũng canh ở quán mì, nhìn chằm chằm vào những người ra vào để cố gắng ghi nhớ từng khuôn mặt, phòng khi có chuyện gì thì còn chạy kịp.”
“…”
“Mấy người các vị, ta đã nhìn thấy vài lần, còn phát hiện các vị thường đi cùng một con yêu xe. Ta nghĩ, người có thể sai khiến cả yêu xe thì dù có ở Cục Quản lý Yêu Quái chắc chắn cũng không phải nhân vật tầm thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây