Dù đang hoảng loạn, cô gái vẫn kịp nhận ra cánh tay của Kiều An còn trắng nõn và mảnh khảnh hơn cả tay mình. Thế này mà đòi bảo vệ cô? Ai bảo vệ ai chứ?
Nhưng cũng chính cái cánh tay nhỏ bé đó, sau khi bị giữ chặt lấy, cô lại hoàn toàn không thể vùng ra được. Khi nỗi sợ hãi tột độ qua đi, cô gái dần dần bình tĩnh lại, thử dùng Kiều An làm lá chắn che trước người mình.
Dù người phụ nữ váy xanh vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt cô ta giờ đây toát lên vẻ hiểm ác. Đôi môi đỏ, hàm răng trắng như cái miệng khát máu, có thể hút cạn sinh lực của họ bất cứ lúc nào.
Toàn thân cô ta như đang báo hiệu nguy hiểm, nhưng nỗi sợ hãi tột độ khiến họ không thể chạy trốn. Cho đến khi người phụ nữ lên tiếng: “Ta còn muốn mặt nạ.”
Họ bừng tỉnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây