Hoa Tử Triều cười chỉ vào chiếc ghế không xa: “Ngồi đó, tiếp tục nói, hỏi gì đáp nấy.”
Hồng Thừa Đống ngoan ngoãn quay người lại, như một con rối biết nghe lời, ngồi xuống lại.
Hoa Tử Triều đứng sau lưng Hồng Thừa Đống, cười nhếch mép nhìn Kiều An.
Kiều An nói: “Sau khi bắt được con mồi, hoa ăn thịt người sẽ tiết ra một loại độc tố thần kinh, một lượng nhỏ có thể làm tê liệt con mồi, khiến con mồi ở trạng thái thả lỏng.”
Nụ cười trên môi Hoa Tử Triều tắt ngấm: “Cô vừa gọi tôi là gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây