Kiều An lại quay đầu nhìn về phía thang máy, nơi đó vẫn yên bình tĩnh lặng, cô quay người định đi, bất ngờ một đứa trẻ tròn trịa mũm mĩm từ phía trước chạy tới, đứa trẻ này chạy khá nhanh, sau khi chạy qua bên cạnh Kiều An liền lao thẳng đến thang máy, giơ thanh kiếm gỗ trong tay đâm vào cửa kim loại màu hồng của thang máy:
“Đâm chết ngươi đâm chết ngươi đâm chết ngươi...”
Nhưng kiếm gỗ vẫn chỉ là kiếm gỗ, khi đụng phải kim loại cứng cáp, nó chẳng để lại dù chỉ một vết xước, chỉ vang lên những tiếng “cộc cộc cộc“.
Thằng bé không vừa ý, nhấc chân mập mạp của mình lên, đạp thẳng vào cửa thang máy, cú đầu tiên còn hơi rụt rè, nhưng những cú sau thì không chút do dự, cứ thế đạp tới tấp, mỗi cú sau đều mạnh hơn cú trước.
Tiếng máy móc chạy trong thang máy bỗng khựng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây