Vài ngày tiếp theo, khi rảnh rỗi Kiều An lại chạy đến phòng tài liệu đọc sách. Tuy nhiên, đến ngày thứ hai, túi trà trong phòng tài liệu đã không cánh mà bay. Ngày thứ ba, Kiều An tự mang theo Coca vị kỷ tử, Sách yêu thấy vậy liền canh chừng cô như thể cô là kẻ trộm suốt cả ngày. Thấy tay cô thật sự vững vàng, không làm đổ đồ uống lên sách, nó mới yên tâm đi dọn dẹp.
Khi Kiều An đọc xong một số tài liệu cô quan tâm ở tầng một thì thời gian cách ly cũng kết thúc. Cục tổ chức ăn mừng, mọi người cùng nhau dùng bữa, nhưng đều theo từng phòng ban hoặc chọn những đồng nghiệp thân thiết.
Kiều An và các đồng nghiệp cùng phòng đến phòng nghỉ mới, đây là nơi chị Gương đã dùng tiền được cấp để sửa sang lại. Cạnh đó là phòng tiếp khách, cũng để tiện chăm sóc khách hàng hơn, vì giờ đây ai cũng chú trọng dịch vụ nhân văn, Cục Quản lý Yêu Quái cũng không ngoại lệ. Còn phòng nghỉ trước kia nối liền với văn phòng thì dành cho nhân viên trong Cục sử dụng.
Kiều An và mọi người đang ăn lẩu trong phòng nghỉ, ăn được một nửa thì có tiếng gõ cửa. Kiều An dựa vào cửa, mở ra thấy một nhân viên đăng ký khách hàng. Cô ấy cười và nhường chỗ phía sau: “Có người tìm cô.”
Sau đó, Kiều An nhìn thấy Phạm Noãn Y, cô ấy có vẻ hơi ngại ngùng: “Có phải đã làm phiền mọi người ăn cơm không?” “Không sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây