Vài giây sau, Phù Diễn Minh lên tiếng: “Mỗi lần nhìn mấy thứ này, tôi lại thấy mình như mù chữ.”
Kiều An thì chỉ miễn cưỡng nhận ra mấy chữ Hán trên đó, chứ ghép lại với nhau thì cũng không hiểu là gì.
Bác sĩ Lục giải thích thẳng cho họ: “Chúng tôi không thể xác định được chất gì trong máu cậu ta, nhưng nó có khả năng kích thích các chức năng cơ thể, khiến cậu ta luôn trong trạng thái hưng phấn. Nhưng các bạn cũng biết, cơ thể con người có giới hạn, một khi vượt quá giới hạn đó, người ta sẽ bước vào một thế giới bí ẩn khác.”
Đường Gia Minh đang nằm trên giường bệnh mở to mắt, ánh nhìn đầy tò mò.
Bác sĩ Lục lạnh lùng liếc cậu ta: “Chờ đến khi cậu chết thì sẽ biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây