Tây Đường ôm chặt túi da của mình, run rẩy hỏi: “Vậy là mọi người đều không thể ra ngoài sao?” Ánh mắt cậu ta lướt qua từng người “Một, hai, ba, ... mười một.” Càng đếm, cậu ta càng ôm chặt túi da của mình hơn.
Trường Uyên nói: “Để tôi thử xem.”
Anh ta đưa tay chộp vào khoảng không, một thanh cổ kiếm màu đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay, sát khí và hung khí tỏa ra khắp không gian, khiến một số người không chịu nổi phải lùi lại, tránh xa Trường Uyên.
Trường Uyên vung kiếm đâm về phía lối ra, nhưng kiếm khí lạnh lẽo bị chặn lại. Khớp tay anh ta cầm kiếm trắng bệch, liên tục giằng co với lực lượng vô hình kia, những tia lửa tóe ra trong không khí do ma sát giữa lưỡi kiếm.
Hoa Tử Triều: “Để tôi giúp một tay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây