Nghe nãy giờ, Kiều An đột nhiên lên tiếng: “Cứ để anh ta tự khai ra.”
Mọi người đều nhìn về phía cô, Tiền Hải Thanh còn rất biết điều đưa đến một hộp sữa chua. Kiều An mỉm cười nhận lấy, cắm ống hút vào, uống một ngụm rồi mới nói: “Cục chúng ta có rất nhiều nhân tài, không cần nhiều đâu, chỉ cần hai người thôi, Mộng Yêu và Thiên Diện Yêu, để họ đến chỗ Đổng Khánh một chuyến.”
Con người ngày nay không còn tín ngưỡng, khi cho rằng mình có thể gánh chịu hậu quả của việc làm xấu, họ bắt đầu không kiêng dè gì nữa.
Kiều An tin chắc, Đổng Khánh là một người rất tin vào khoa học, anh ta cho rằng sinh mệnh mất đi là mất đi, như gió thoảng qua không để lại dấu vết.
Vì vậy, đã đến lúc để anh ta được chứng kiến sức mạnh của huyền học rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây