Kiều An không nói gì, cô nhận ra Phan Thu đang rất mãn nguyện về con gái của mình. Nhất là khi nghe người phụ nữ kia than thở về con trai, sự hài lòng trong mắt cô ta càng không thể giấu nổi. Người phụ nữ kia vẫn đang ca cẩm về con trai: “Thằng nhà chị không biết đến bao giờ mới chịu học hành tử tế đây, lớp 10 rồi, chị không mong nó đứng đầu lớp, nhưng cũng không thể đội sổ chứ? Vì chuyện này mà tóc chị cũng bạc hết cả rồi.”
Phan Thu thấy bạn mình than khổ quá, ngẫm nghĩ một chút rồi gợi ý: “Hay là, chị đi cúng ông Thần thi cử xem sao.”
Người phụ nữ kia ngẩn người: “Thần nào cơ?”
Phan Thu hạ giọng: “Cúng Văn Đế đó.”
“Văn Đế? Văn Đế nào? Hán Văn Đế hay Tùy Văn Đế? Các ngài ấy có quản chuyện này không? Chị nhớ hình như là Văn Xương Đế Quân mới cai quản thi cử chứ? Còn có Văn Thù Bồ Tát, Khổng Tử hình như cũng được, chẳng phải người ta vẫn gọi ông là bậc thầy muôn đời hay sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây