Hắn cho một ít thịt nướng lên vỉ nướng, còn nồi lẩu thì bỏ vào các loại rau, thịt, nước lẩu màu đỏ cuồn cuộn hòa với hương vị thơm nức mũi của thức ăn, mùi thơm này xông thẳng vào mũi của những người Vân gia, khiến cho cái bụng trống rỗng của bọn họ kêu òng ọc không ngừng.
Vương Bá lấy một cái chén nhỏ ra, gắp một miếng thịt đỏ nửa nạc nửa mở, cách một lớp lá chắn phòng hộ, khuơ một vòng trước mặt người Vân gia: “Có muốn ăn không, ngon lắm đấy.”
Người Vân gia liên tục gật đầu.
Vương Bá cho miếng thịt vào trong miệng mình: “Muốn ăn thì tự đi tìm nguyên liệu về nấu, chẳng lẽ còn muốn tôi cho mấy người ăn à?”
Người Vân gia: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây