Hùng Sơ Mặc xem xong bình luận, cảm thấy đám người này còn biết chơi hơn cả mình, hắn nói lại với Nam Phu suy đoán của mọi người, Nam Phu nói: “Tôi chỉ muốn một mình làm nghiên cứu”.
Khuyết Hân Nghiên lắc lắc bả vai của Nam Phu: “Ngưng! Anh đang chơi game chứ không phải đang nghiên cứu khoa học, còn nói cái gì mà một mình làm nghiên cứu, đây là trò chơi đoàn đội, anh phải làm gì đó cống hiến cho tập thể chứ!”
Nam Phu trước giờ không có thói quen tiếp xúc gần gũi với người khác giới như vậy, hắn cố gắng tránh xa vòng tay của Khuyết Hân Nghiên, lại bị cô nâng mặt lên nói: “Anh trai, chúng ta chỉ cần hy sinh một chút thôi, anh đưa NPC kia tới, những việc khác cứ giao cho chúng tôi xử lý là được”.
“…” Nam Phu nhìn Khuyết Hân Nghiên, im lặng một lát sau đó gật đầu, “Cô thả tôi ra trước đã, nói chuyện thì nói, đừng động tay động chân.”
Khuyết Hân Nghiên vò đầu, thấy bóng dáng Nam Phu rời đi, không thể hiểu nổi nói với ba người chơi khác: “Nam Phu đây là xảy ra chuyện gì vậy, các anh có thể ôm cổ hắn, còn tôi chỉ sờ mặt một cái mà cũng không được?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây