Thang Lan vẫn luôn im lặng đợi bọn họ rời đi, mới đi tới trước mặt Diệc Thanh Thanh, dùng tốc độ nhanh nhất nói một câu:
“Tôi nợ cô một ân tình.”
Người ngoài đều rời đi, sáu người lập kế hoạch “bắt chuột” nhìn nhau cười, vỗ tay ăn mừng với nhau.
“Cảm ơn mọi người giúp đỡ, giữa trưa ngày mai mời mọi người ăn cá, ở bãi lau sậy không gặp không về!” Diệc Thanh Thanh nói với bọn họ.
Chuyện lần này thật sự phải cảm ơn mấy bọn họ, nếu không chỉ dựa vào mình cô, có khả năng sẽ gặp rất nhiều phiền phức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây